Khi Nguyễn Văn Dũng (SN 1972; ngụ quận 8, TP HCM) nghe tòa tuyên án tử hình, cơ thể bị cáo như rung lên. Dường như đến lúc ấy, ông ta mới nhận thức rõ mức độ hành vi phạm tội của mình.

Đoạt 2 mạng người sau cú điện thoại

Chỉ trước đó ít phút, Dũng không một lần xin HĐXX xem xét giảm nhẹ hình phạt và từ chối nói lời sau cùng trước khi tòa nghị án.

Quá trình xét hỏi tại tòa, HĐXX thẩm vấn Dũng nội dung xoay quanh lý do dẫn đến hành động giết người. Dũng khai nguồn cơn xuất phát từ nghi ngờ vợ “hờ” là D. dan díu với người đàn ông khác.

Dũng và chị D. sống chung với nhau như vợ chồng từ năm 2011. Tối 17-7-2021, khi ở nhà mẹ ruột, Dũng gọi cho D. thì nghe tiếng anh T. – hàng xóm – trong phòng ngủ của mình. Dũng lấy một cây kéo giấu trước bụng rồi đi bộ về.

Nghe tiếng chân của Dũng bước lên lầu, T. mặc vội quần đùi rồi chạy ra ban công nhưng bị truy đuổi, nhận nhiều nhát đâm bằng kéo. T. gắng chạy, Dũng tiếp tục đuổi theo và đâm. Chưa hết cơn bực tức, Dũng quay lại dùng hung khí tấn công chị D. Cả 2 nạn nhân được đưa đi cấp cứu nhưng đều không qua khỏi.

HĐXX nhận định vì thấy T. nằm trong phòng ngủ, Dũng đã bùng nổ cơn ghen tuông, dùng kéo đoạt 2 mạng người. Hành vi của bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, thể hiện tính côn đồ, bất chấp luật pháp.

Ngồi tại hàng ghế phía sau, người mẹ 72 tuổi của Dũng chăm chú theo dõi phiên tòa. Bà cụ không khóc nhưng đôi mắt đỏ hoe. Đây là lần thứ 3 bà đến chốn công đường vì Dũng vướng lao lý.

Dũng chỉ học hết lớp 2 rồi ở nhà phụ giúp gia đình. Năm 1993, Dũng bị Công an quận 8 bắt, xử lý về hành vi cố ý gây thương tích. Tháng 5-1996, TAND quận 8 xử phạt ông ta 40 tháng tù về tội “Cướp tài sản”. Tháng 2-1999, Dũng lại bị TAND TP HCM tuyên phạt 10 năm tù tội “Tàng trữ trái phép chất ma túy”.

Tháng 6-2009, Dũng ra tù, lang thang khắp nơi, không việc làm, không nhà cửa. Người mẹ đáng thương lại đón con về chăm sóc, cưu mang. Hai năm sau, khi Dũng về sống chung với D., bà cụ tạm yên tâm và hy vọng con đường hoàn lương của con trai bằng phẳng. Bà kể từ sâu trong tâm can từng biết ơn D. rất nhiều vì đã chấp nhận yêu thương, chung sống với một người từng vào tù ra tội như con trai bà… Nhưng rồi khi án mạng xảy ra, mọi thứ đã sụp đổ.

Đưa bàn tay nhăn nheo lên xoa khóe mắt già nua, bà cụ tâm sự với chúng tôi rằng có lẽ vì yêu D. rất nhiều nên khi biết có người lạ cạnh cô, Dũng không còn đủ tỉnh táo để nhận thức đúng sai. Tới lúc xuống tay xong, Dũng mới gọi điện cho người thân của D. đưa người đi cấp cứu, đến công an đầu thú.

Sau khi tòa tuyên án, người mẹ già lọm khọm đi theo sau cảnh sát áp giải Dũng để xin nói vài lời với con. Niềm hy vọng, chỗ dựa trong những năm tháng cuối đời của bà sẽ phải trả giá cho việc làm của mình. Có lẽ vì nghĩ thế, bà ngồi phịch xuống ghế, người như mê đi, môi mấp máy, giọng như gió thoảng nói lời nhắn nhủ con trai nhưng không ai nghe rõ.

Bị cáo Trần Hồ Hoàng Quang tại tòa

Trắc trở giấc mơ đoàn tụ

Với Trần Hồ Hoàng Quang (47 tuổi, quê tỉnh Thừa Thiên – Huế), cũng vì một phút nóng giận mà giấc mơ cả đời của bị cáo là đoàn tụ cùng gia đình càng thêm mong manh.

Cáo trạng của VKSND TP HCM thể hiện trưa 31-12-2020, Quang ngồi trên ghế đá trước cổng Bệnh viện TP Thủ Đức uống rượu. Một lúc sau, anh Trần Minh T. mang rượu đến ngồi kế bên. Sau đó, ông Châu Đình P. (SN 1962) cùng một người nữa tới nhậu chung.

Trong lúc uống rượu, T. quay về phía Quang nói “Đồ ăn xin, ăn mày”. Quang đáp lại “Bên đây ăn mày thì bên đó ăn xin”.

Tức khí, T. và ông P. nhặt gạch ống ném về phía Quang nhiều lần. Thấy đầu và tay trái bị ném thương tích, Quang đến cột điện, dùng đá đập vỡ tấm kính dựng tại đó, lấy 1 miếng rồi chạy lại chỗ ông P. đâm một nhát vào cổ khiến nạn nhân gục tại chỗ. Gây án xong, Quang vào Bệnh viện TP Thủ Đức băng bó vết thương của mình rồi bỏ đi. Ông P. được người dân đưa đi cấp cứu nhưng tử vong.

Tại tòa, Quang khai không cố ý giết hại ông P., do nạn nhân tấn công gây thương tích trước nên bị cáo mới trả đũa.

Được nói lời sau cùng trước khi HĐXX vào nghị án, Quang khóc, mếu máo xin được xem xét, giảm nhẹ hình phạt để tiếp tục giấc mơ tìm kiếm gia đình, người thân đã cắt đứt liên lạc nhiều năm qua.

HĐXX đánh giá quá trình tố tụng và tại phiên tòa, Quang ăn năn hối cải; chưa có tiền án, tiền sự. Bị hại cũng có một phần lỗi khi đã gây thương tích trước. Đây là các tình tiết được HĐXX xem xét để giảm nhẹ hình phạt cho Quang. Sau khi nghị án, HĐXX tuyên phạt bị cáo này 17 năm tù.

Trần Hồ Hoàng Quang bị cụt một tay, là người vô gia cư, sống quanh khu vực Bệnh viện TP Thủ Đức. Vì một phút thiếu bình tĩnh mà lần trả án này khiến mong muốn trong lời sau cùng của bị cáo càng trở nên xa vời… 

Tha thứ

Sau phiên tòa, phóng viên gặp đại diện của ông P. Trước đó, khi được HĐXX cho phép trình bày đề nghị, người đại diện cho biết bản thân ông và gia đình đều thống nhất mong tòa xem xét giảm nhẹ hình phạt cho Quang.

Ông nói đây cũng là di nguyện cuối đời của anh trai mình. Ông P. từng là trưởng ban điều hành khu phố nơi Quang “ở nhờ”. “Anh tôi biết rõ hoàn cảnh tội nghiệp của Quang, cũng rất thông cảm về việc ông ta bị xúc phạm, bị đánh trước. Anh tôi nói ông Quang lầm lì, sống lang thang nhưng đều không làm phiền lòng đến ai. Chúng tôi tha thứ cũng như không yêu cầu bồi thường. Cũng mong bản án là bài học cho nhiều người về phút nóng giận mất khôn!” – ông bày tỏ.


Bài và ảnh: Trần Thái